Mỹ Lệ nhốt mình trong phòng mấy ngày liền, mặc cho bố mẹ gặng hỏi thế nào cũng không nói. Chỉ mới mấy ngày cô ta biến thành một kẻ lầm lì u uất, ánh mắt khi nhìn vào mọi vật sắc lạnh không chút cảm xúc, giống như cả thế giới này đều là kẻ thù của cô ta. Ngồi trước bàn trang điểm, Mỹ Lệ run run lấy thỏi son đè mạnh lên đôi môi nhợt nhạt rồi tô một đường thật mạnh, màu đỏ như m.áu khiến cô ta thích thú.
Trên bàn trang điểm có một khung ảnh, người thanh niên với gương mặt điển trai đang nhìn về phía trước với vẻ mặt dửng dưng nhưng bề ngoài lại cực kì thu hút. Mỹ Lệ cầm khung ảnh lên xem, mỗi ngày cô ta đều nhìn vào nó để nhắc nhở bản thân về những gì mà Thiên Bắc đã làm với mình. Tình yêu đổi lấy nỗi căm hận, yêu càng nhiều hận cũng càng nhiều, khoé môi đỏ mọng run rẩy nhếch lên.
– Thiên Bắc, sao anh lại đối xử với em như vậy, tại sao?
Bộp.
– Mấy cậu đánh bóng thì sang bên kia, đánh trúng người rồi thấy không?
– Bọn tớ xin lỗi nhé.
– Cậu có sao không Quế Anh?
Quế Anh xua tay nhưng đầu cô thì đang xoay như chong chóng, may có cô bạn bên cạnh đưa tay đỡ nếu không đã ngã rồi.
– Cậu thật sự không sao chứ, nhìn mặt cậu xanh quá.
– Tối qua tớ thức khuya, chắc lại rối loạn tiền đình.
– Có cần tớ đi với cậu qua phòng y tế không?
– Tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-la-con-thuong/2464458/chuong-28.html