Edit: Thu Lệ
Phòng của dì Vãn và phòng của Diệp Cẩn Niên chia nhau ở hai đầu của tầng một, dựa theo bố cục ở nhà họ Diệp, cũng coi như là phòng của Diệp Sóc, bêntrong cũng bố trí tương tự nhau.
Có lẽ trước đó Thành Minh đãthông báo với dì Vãn, cho nên dì Vãn cũng không bất ngờ khi Diệp CẩnNiên đến thăm, mặt mỉm cười bảo cô vào phòng, thuận tiện khách khí ngăncản Tiểu Mai đi theo.
Nhưng Diệp Cẩn Niên nhìn ra được, dì Vãn có chút khẩn trương, từ động tác rót nước cho cô mà làm ướt khăn trải bàncũng có thể nhìn ra được.
”Tôi vẫn chưa ăn cơm tối, hôm nayFlores có chuyện không thể tới đây, cô Diệp có thể cùng ăn với tôi đượckhông.” Lau nước trên bàn, dì Vãn mỉm cười nói.
”Cám ơn phunhân.” Diệp Cẩn Niên gật đầu nói cảm ơn. Khi cô vào cửa đã nhìn thấychuẩn bị đủ một bàn thức ăn, vậy lúc này cô cũng không cần phải kháchsáo.
Diệp Cẩn Niên xưng hô như vậy khiến ánh mắt dì Vãn có chútảm đạm, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại, nhiệt tình lôi kéo Diệp CẩnNiên ngồi ở bên bàn, dì Vãn chủ động gắp thức ăn, múc canh cho Diệp CẩnNiên, sau đó có chút xin lỗi nói: “Là tôi nên cám ơn cô đã chịu ăn cơmcùng tôi mới đúng, chuyện của Flores đã khiến cô chịu uất ức.”
Diệp Cẩn Niên cười cười, trong lòng cô, Flores và dì Vãn là hai chuyện khácnhau, hành động của Flores cũng không ảnh hưởng cảm giác tốt của DiệpCẩn Niên với dì Vãn, loại cảm giác tự nhiên dâng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191555/chuong-123-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.