Rất nhiều năm sau, mỗi lần Ân Dao nhớ lại cuộc gặp mặt giữa mình và Diệp Cẩn Niên này, vẻ mặt lại tố cáo nhìn Diệp Cẩn Niên, sau lại lật lọng sang làm nũng, Nhạc Nhạc à, chị bị ngã rất đau, rất rất đau nha.
Rất đau ư? Diệp Cẩn Niên cẩn thận lục tìm trong ký ức, lúc Ân Dao người đầy mùi rượu lảo đảo đi đến gần cô, hình như đúng là cô hơi né người đi, mắt nhìn thấy Ân mỹ nhân tiếp xúc thân mật với mặt đất.
Mà Ân mỹ nhân thù dai, sau đó nhiều năm rồi, thi thoảng vẫn lấy nợ cũ mang ra ngoài khoe khoe khoang khoang, đính thêm vào đó là một cái đề nghị nho nhỏ nào đấy. Dùng lời của Diệp Cẩn Niên mà nói, cô gái này ở cùng một chỗ với Lâm cáo già, dứt khoát đã chứng thực cho câu ngạn ngữ, không phải người một nhà không vào cùng một cửa.
Diệp Cẩn Niên ghét người lạ đụng chạm vào mình, hơn nữa, khi đó cô không quen biết người này, lại còn là con sâu rượu, cả người sực nức mùi rượu nữa chứ.
Nhưng mà, lúc ấy cô đã quá xem nhẹ sự cố chấp của con sâu rượu này, cho tới khi con sâu rượu từ dưới đất đứng lên, còn giữ lấy cánh tay của cô.
Diệp Cẩn Niên khó chịu cau mày, vốn định hất cô ra lần nữa, lại nghe thấy giọng nói đè thấp bên tai.
Cô ấy nói, Niên Nhạc Nhạc, đưa chị đi.
Người quen ư? Trong hành lang ánh sáng lờ mờ mơ hồ, khuôn mặt ẩn giấu sau mái tóc dài có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-danh-mon-nuoi-tu-nho/3191388/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.