Cố Tuyết Trinh nhìn đôi ba con trước mắt, mím môi nói: “Công ty ăn mừng ở đây.”
Vừa dứt lời cô dường như nghĩ đến điều gì đó, liếc mắt vào phòng bao phía sau, tiếp tục nói: “Phong Diệp Chương cũng ở bên trong.”
Cố Hải Sâm và Cố Tuyết Trâm nghe thấy lời này, lông mày nhíu lại.
Còn không đợi Cố Hải Sâm mở miệng thì Cố Tuyết Trâm đã nói trước: “Nếu đã như vậy, cô vào phòng bao của chúng tôi trước đã.”
Cô ta nói xong, ra hiệu Cố Hải Sâm rời đi.
Cố Tuyết Trinh nhìn theo bóng lưng rời khỏi trước của cô ta, quay đầu nhìn Phong Diệp Chương đang ở trong phòng bao, cuối cùng cụp mắt đi qua đó.
Trên đường, Cố Tuyết Trâm vô cùng huênh hoang, cô ta và Cố Hải Sâm có nói có cười.
“Ba, cảm thấy lần này trở về Kinh Đô đã thay đổi không ít.”
“Đợi sau này con trở về, ba cùng con đi mọi nơi.”
“Được, đến khi đó con còn mua rất nhiều thứ, mấy thứ trước đây đều cảm thấy bẩn rồi.”
“Được, con muốn mua gì thì mua cái đó!”
Trong mắt của Cố Hải Sâm tràn ngập sự cưng chiều.
Ông ta trả lời Cố Tuyết Trâm đồng thời khóe mắt cũng quét qua Cố Tuyết Trinh ở đằng sau, đáy mắt vụt qua sự khinh thường.
Cũng phải, đối lập với sự thật mật nói cười của bọn họ, Cố Tuyết Trinh lại trầm lặng ngoan ngoãn hơn nhiều.
Mà bởi vì tính cách ngoan ngoãn ôn hòa này khiến Cố Hải Sâm và Cố Tuyết Trâm đều rất coi thường.
Không lâu sau, ba người đi vào phòng bao.
Cố Tuyết Trâm rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813033/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.