Cố Tuyết Trinh căn bản cũng không biết những sắp xếp này của Phong Diệp Chương, sau khi cô uống thuốc thì vẫn mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
Buổi trưa có tỉnh dậy một lần, nhưng mà vẫn rất khó chịu như cũ, cả người đều mê mang, màu đỏ ở trên mặt không hề lui giảm tí nào.
Phong Diệp Chương nhíu mày nhìn cô, dùng tay thăm dò nhiệt độ trên người cô, mặc dù cô cũng không còn nóng như buổi sáng, nhưng mà vẫn còn đang phát sốt.
Cố Tuyết Trinh chỉ cảm thấy tay của anh thật lạnh, rất dễ chịu, nhịn không được mà cọ cọ.
Phong Diệp Chương nhìn động tác vô thức của cô, lông mày nhíu chặt lại
Anh quét mắt nhìn đồng hồ ở trên tủ đầu giường, đứng dậy chuẩn bị đi xuống lầu.
Dặn dò cho người nấu cháo, đồng thời gọi điện thoại cho bác sĩ gia đình tới.
Một lát sau, anh trở về phòng với bát cháo trong tay do người giúp việc đã nấu.
“Tuyết Trâm, ăn chút gì đi.”
Anh thấp giọng gọi Cố Tuyết Trinh đang mơ màng, nhíu mày, mặc dù không thoải mái nhưng mà vẫn có ý thức làm theo động tác của anh.
Chỉ là lúc này ý thức của cô cực kỳ mơ hồ, tất cả động tác đều làm theo bản năng.
Phong Diệp Chương cũng nhìn ra được, ôm lấy cô dịu dàng hiếm có đút cho cô ăn được gần nửa bát cháo, quản gia dẫn theo bác sĩ gia đình xuất hiện.
Liền nhìn thấy một người đàn ông với độ tuổi 27, 28, trên gương mặt tuấn tú mang theo một cái mắt kính gọng vàng, phối hợp với bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1813018/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.