Cố Tuyết Trinh nghe nói như thế, ánh mắt lập tức phát sáng.
Mấy tên lưu manh kia thì lại tức giận không thôi.
Đây là có người phá hỏng chuyện tốt của bọn hắn.
“Thằng nhóc này, ông đây khuyên cậu tốt nhất đừng xen vào việc của người khác, cẩn thận đi đêm có ngày gặp ma.”
Lời cảnh cáo vừa dứt, đúng lúc cửa thang máy cũng mở ra, lộ ra gương mặt chân thật của người ở bên ngoài.
Chờ đến lúc bọn hắn nhìn thấy người đứng ở bên ngoài, ánh mắt của Cố Tuyết Trinh sáng hơn.
“Anh Hàn.”
Cô mừng rỡ kêu lên.
Hàn Lịch quét mắt nhìn cô một chút, hai mắt u ám nói: “Cô Cố, không ngờ lần thứ hai chúng ta gặp nhau lại dưới tình huống như thế này.”
Cố Tuyết Trinh nghe vậy, có chút lúng túng.
Mấy tên lưu manh nghe thấy đoạn đối thoại của bọn họ, đoán được hai người bọn họ quen biết với nhau, bọn hắn nhìn nhau, vẫn không muốn từ bỏ thịt đã đến miệng.
Dù sao thì đối phương cũng chỉ có một người, bên phía của bọn họ còn có mấy người đây.
“À, hóa ra là quen biết với nhau à, trách không được lại muốn xen vào chuyện bao đồng. Có điều cậu nhóc này à, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân cũng không phải dễ dàng như vậy đâu, cẩn thận biến thành gấu đen đó.”
Hàn Lịch nhíu mày: “Ai nói là tôi muốn làm anh hùng?”
Mấy tên lưu manh nghe nói như thế thì đều sững sờ, bao gồm cả Cố Tuyết Trinh cũng không hiểu mà nhìn về phía cậu ta.
Lại nghe thấy cậu ta tiếp tục nói: “Tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812988/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.