Sau khi Phong Diệp Chương rời đi, Cố Tuyết Trinh cũng không muốn ở trong căn phòng này nữa.
Đặc biệt là khi cô nhìn thấy bà Phong đang nhẹ nhàng, dịu dàng liên tục an ủi Lục Kim Yến, lập tức cảm thấy vô cùng mỉa mai.
“Mẹ, con biết mẹ thích cô Lục, bây giờ xảy ra chuyện này, đừng nói Diệp Chương đã không muốn nhìn thấy cô Lục nữa, cho dù là vì thể diện của hai nhà, sau này mẹ muốn gặp cô Lục thì vẫn nên gặp ở ngoài.”
Cô nói xong, liếc nhìn Lục Kim Yến một cách mỉa mai: “Con đi xem Diệp Chương trước.”
Nói xong, cô cũng không quan tâm đến việc vẻ mặt của bà Phong khó coi đến mức nào, quay người rời đi.
Mà Lục Kim Yến nhìn vào bóng lưng rời đi của cô, ánh mắt tràn đầy sự tức giận.
Đồng thời cô ta cũng vô cùng hoang mang, vì những câu nói của Cố Tuyết Trinh đã nhắc nhở cô ta lời nói lúc Phong Diệp Chương rời đi.
“Dì Minh, có phải là cháu bị anh Diệp Chương ghét rồi?”
Cô ta hoảng hốt lo sợ ôm chặt lấy bà Phong, dường như muốn tìm kiếm sự an ủi.
Bà Phong nhìn vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt của cô ta, muốn an ủi cô ta nhưng lại không nói ra được những lời trái với lương tâm.
Bà ta cũng không ngờ Diệp Chương lại tức giận như vậy, còn nói ra những lời tàn nhẫn là sau này không muốn gặp cô ta nữa.
Thậm chí lúc này dường như bà ta còn nhìn thấy sự thất vọng đối với bà ta trong mắt của Diệp Chương.
Bà ta nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812981/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.