Cố Tuyết Trinh nghe thấy câu hỏi của Phong Diệp Chương, hai mắt nhìn chằm chằm vào anh.
Chỉ thấy không có gì khác ngoài sự nghi ngờ trong mắt anh.
Đột nhiên, sự kỳ quái trong lòng cô càng ngày càng nghiêm trọng.
Mà Phong Diệp Chương vẫn đang đợi lời giải thích của cô, tạm thời kìm nén sự nghi ngờ trong lòng, lấy điện thoại ra, mở đoạn video cô đã quay ra.
“Anh tự mình xem đi.”
Phong Diệp Chương thấy vậy, lấy điện thoại để xem.
Chỉ thấy trên màn hình điện thoại là hình ảnh mà Cố Tuyết Trinh nhìn thấy khi vừa bước vào phòng.
Phong Diệp Chương xem xong, khuôn mặt đột nhiên đen lại.
Đôi mắt của anh như một con dao nhìn về phía Lục Kim Yến.
“Lục Kim Yến, tốt nhất cô nên cho tôi một lời giải thích!”
Nghe thấy giọng nói của anh lạnh lùng đến đáng sợ.
Lục Kim Yến dừng lại, sợ hãi đến mức cả người run bần bật.
Cô ta muốn giải thích nhưng miệng vẫn đang bị bịt lại, ú a ú ớ nửa ngày, người khác vẫn không hiểu cô ta nói cái gì.
“Tiểu Mỹ, lấy đồ trong miệng cô ta ra.”
Cố Tuyết Trinh nhìn thấy vậy, lạnh giọng dặn dò.
Bây giờ Phong Diệp Chương đã tỉnh lại, chuyện này giao cho anh xử lý.
Tiểu Mỹ nhận lệnh, lấy miếng vải trong miệng của Lục Kim Yến ra.
Lúc miếng vải được lấy ra, Lục Kim Yến ủy khuất hét lên.
“Anh Diệp Chương, anh phải làm chủ cho em, Cố Tuyết Trâm….”
Vốn dĩ cô ta muốn tố cáo những gì mà Cố Tuyết Trinh đã làm với cô ta, nhưng vẫn chưa nói hết, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812980/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.