Phong Diệp Chương nghe thấy thế, anh nhìn cô chăm chú, thấy gương mặt cô không có vẻ miễn cưỡng nữa mới quay mặt đi.
“Em không có ý kiến gì thì tốt, bây giờ đã trễ rồi, em lên lầu tắm rửa nghỉ ngơi đi.”
Cố Tuyết Trinh gật đầu, hỏi anh theo vô thức:”Thế anh thì sao?”
“Anh vẫn còn công việc phải xử lý.”
Phong Diệp Chương trả lời mà không cần phải nghĩ.
Cố Tuyết Trinh nghe thấy thế, đôi mắt cô trông có vẻ mất mát.
“Ờ, thế…thế thì em đi lên trước đây.”
Cô nói với vẻ mệt mỏi, nhưng bước chân lại không hề cử động.
Phong Diệp Chương nhướn mày khi nhìn thấy thế, đương nhiên anh đã nhận ra vẻ mất mát trong ánh mắt cô, bèn nửa cười nửa không rồi đi đến bên cạnh cô.
“Sao thế, một mình không dám ngủ à?”
Cố Tuyết Trinh giật mình khi thấy anh đột ngột sáp lại gần mình, cô lùi về sau trong vô thức.
Cơ thể cao ráo như ngọn núi của Phong Diệp Chương khiến cho cô chịu không ít áp lực, nhất là lúc mùi hoocmon đầy nam tính phả vào trong mũi cô, khiến cho cô cảm thấy hoang mang vô cùng.
“Ai không dám ngủ kia chứ.”
Cô ngượng ngùng phản bác lời anh nói rồi duỗi tay muốn đẩy người đàn ông trước mặt mình đi.
Nhưng bàn tay cô vừa mới duỗi ra đã bị Phong Diệp Chương giữ chặt lại, anh dùng sức kéo cô vào trong lồng ngực của mình.
Trong chớp mắt, có thêm một cánh tay vòng quanh eo cô.
“Thế à? Sao anh thấy lời của em không thật lòng thế?”
Giọng nói trầm thấp của Phong Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812971/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.