Phong Diệp Chương nói xong thì trong mắt Phong Tú và ông cụ Phong hiện lên sự vui mừng.
Bọn họ giống như Phong Diệp Chương, liếc mắt một cái đã nhìn thấy tiềm năng phía sau của con chip.
“Không tệ, coi như không lỗ.”
Phong Tú gật đầu, sự không vui với Cố Tuyết Trinh trong đáy mắt dần thu lại.
Mà ông cụ Phong còn cười trên nỗi đau của người khác.
“Tuyết Trâm, nếu ba con biết mình đã ném đi một hạng mục kiếm nhiều tiền như thế thì không biết sẽ tức giận thế nào.”
Cố Tuyết Trinh mỉm cười im lặng, thật ra cô cũng có chút bất ngờ.
Theo lý thuyết thì Cố Hải Sâm không thể nào đưa ra một hạng mục có lợi nhuận lớn như thế, chẳng lẽ ông đưa nhầm.
Cô suy đoán mấy lần cũng không có được đáp án, cho nên bỏ qua chuyện này, tập trung ăn cơm.
Nhưng bà Phong nhìn mọi người hòa thuận thì tức giận đến ngứa răng.
Bà ta vốn muốn mượn chuyện này gây rắc rối cho Cố Tuyết Trinh, không nghĩ tới lại tăng mặt mũi cho con khốn này.
Bà ta nghĩ vậy thì trong lòng không khỏi sốt ruột.
Bà ta thấy ông cụ ngày càng thích con khốn này thì cũng không biết khi nào mới có cơ hội đuổi người đi.
Khi bà ta nghĩ đến nhà họ Lục, ba Lục đã thăng chức, nhà họ Lục cũng phát triển theo, người muốn cưới Lục Kim Yến càng nhiều.
Lỡ người khác cướp Lục Kim Yến đi thì đối với nhà họ Phong không phải là chuyện tốt.
Bởi vì trong suy nghĩ của bà ta thì làm thông gia với nhà họ Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812970/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.