Chỉ nhìn thấy khóe miệng Cố Tuyết Trinh nở nụ cười nhàn nhạt đi về phía người đàn ông có thân hình thon dài.
“Ngài Mộ.”
Người đàn ông nghe thấy âm thanh thì theo bản năng quay người lại, lộ ra vẻ ngoài chân thật của anh ta.
Khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi, có mái tóc ngắn, bộ vest hai khuy màu xám cùng với áo gile ôm sát người, eo hẹp vai rộng.
Cổ áo sơ mi trắng hơi mở, tay áo được xăn lên giữa hai cánh tay để lộ ra làn da màu lúa mạch.
Đôi mắt sâu và có thần, sống mũi cao cùng với đôi môi gợi cảm, khi kết hợp lại với nhau, càng giống như một tuyệt tác được làm từ bàn tay của Thượng Đế.
“Cô Cố.”
Bởi vì đã từng thấy ở trên mạng trước đó, Mộ Kình cũng nhận ra Cố Tuyết Trinh, đồng thời trong đôi mắt cũng lóe lên vẻ kinh ngạc.
Nhìn thấy Cố Tuyết Trinh trong bộ đồng phục chuyên nghiệp màu xám nhạt, nhưng vẫn không làm mất đi vẻ quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành, đặc biệt là đường nét thanh tú trên gương mặt của cô, làm cho người ta cảm thấy đẹp mắt.
“Không ngờ cô Cố ở ngoài lại đẹp hơn so với ảnh trên mạng.”
Anh ta tán thưởng cô, Cố Tuyết Trinh hơi xấu hổ.
“Anh Mộ quá khen rồi.”
Cô đang nói, như nghĩ ra điều gì, mở miệng mời: “Nói mới nhớ, anh Mộ đi đường cũng mệt rồi, tôi đã đặt khách sạn trước rồi, không bằng chúng ta đi tìm chỗ ngồi đi?”
Mộ Kình không từ chối, gật đầu để cho Cố Tuyết Trinh dẫn đường.
Sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812956/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.