Cố Hải Sâm bị lời này của Cố Tuyết Trinh tức đến giậm chân, nhưng thật sự không dám làm gì cô.
Suy cho cùng ông vẫn có chỗ cố kỵ.
Thật sự sợ sẽ bức con tiện nhân Cố Tuyết Trinh kia, chạy đến nhà họ Phong nói xằng bậy, đến lúc đó không chỉ hủy hoại ông còn phá hủy tương lai của Tuyết Trâm.
“Cô đợi đó cho tôi!”
Mặc dù bây giờ không có cách với con tiện nhân kia, không có nghĩa là sau này không có cơ hội xử lí.
Ông buông lời độc ác rồi cúp điện thoại
Cố Tuyết Trinh nhìn điện thoại bị cắt ngang, biết Cố Hải Sâm sẽ không dễ dàng bỏ qua cho mình.
Nhưng đó là chuyện rất lâu sau này.
Trước mắt cô đối với ông ta vẫn còn hữu dụng, người đàn ông kia tuyệt đối không dám động vào cô.
Cô nghĩ tới đây, cũng không khỏi hơi mệt mỏi.
Đặc biệt là cô phát hiện mỗi lần nói chuyện với Cố Hải Sâm đều kết thúc trong buồn bã, cũng không biết lúc nào mới kết thúc.
Thật hy vọng thời gian trôi qua nhanh chút, để năm nay nhanh chóng đi qua.
Mà cô cũng có thể trở lại cuộc sống của mình, không cần chịu chi phối bởi những thứ này nữa.
Đến lúc đó cô mang theo mẹ, tìm một nơi không ai biết bọn họ để định cư.
Cô nghĩ thế, vốn là cảnh tượng nên vui mừng, nhưng chẳng biết tại sao, trong lòng cô lại hơi hụt hẫng, thậm chí ngột ngạt, giống như bế tắc.
Mà trong đầu cô chợt lóe lên gương mặt hoàn mỹ của Phong Diệp Chương.
Chờ cô đi, Cố Tuyết Trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812955/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.