Ngày hôm sau, vì chuyện họp lớp mà Cố Tuyết Trinh đến công ty.
Cả ngày hôm đó vì chuyện họp lớp mà cô luôn lơ đãng không tập trung, lòng thấp thỏm, lo lắng.
Khi tan làm, cô đi đi lại lại trong công ty một lúc rồi mới đi về phía điểm hẹn.
Nhưng cô không đến thẳng đó mà trước tiên đến trung tâm thương mại gần đó mua một bộ quần áo giản dị.
Dù sao cô tới đó với thân phận Cố Tuyết Trinh nên đương nhiên phải ăn mặc sao cho phù hợp với phong cách trước đây của mình.
Hơn nữa ăn mặc quá diện cũng sợ các bạn bè thắc mắc khiến cô nói lỡ lời.
Một giờ sau, cô đến cổng 32 của Di Hoà Viên.
Cô nhìn nhà hàng mới được sửa sang trước mặt, không gian khá trang nhã với cái tên văn chương mang phong cách phục cổ, ai không biết còn tưởng đây là quán trà.
Tấm bảng ở cửa được in các ký tự vàng trên nền đen – Công trình nhỏ Trúc Lâm.
Bước qua cửa, đập vào mắt là một hành lang dài với hồ nước được trồng hoa sen ở giữa, đôi ba con chép đỏ lượn qua lượn lại.
Xung quanh hồ nước là một hàng rừng trúc rậm rạp, chúng đung đưa theo gió phát ra âm thanh xào xạc, trong không khí cũng tràn ngập hương thơm của tre khiến lòng người sảng khoái, thả lỏng tâm trạng.
Cố Tuyết Trinh cũng dần buông bỏ sự lo lắng trong lòng, theo người phục vụ đi vào phòng bao.
Rất nhiều người đã ngồi trong phòng.
Nam mặc âu phục giày da, nữ váy vóc lụa là.
Ngoại trừ số ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/1812940/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.