Cố Tuyết Trinh tưởng mình sắp ngã chổng vó thì bỗng có một bàn tay lớn ôm eo cô, kéo cô qua một bên, sau đó cả người cô rơi vào một vòng tay ấm áp. Tư thế lúc này của hai người khá mờ ám. Cố Tuyết Trinh nép người vào lồng ngực anh như chú chim nhỏ.
Tiếng tim đập mạnh mẽ vang bên tai cô.
Mũi cô có thể ngửi thấy mùi nước hoa Cologne thoang thoảng, tươi mát như gỗ, làm người khác say mê.
Cố Tuyết Trinh sửng sốt một lát mới ngẩng đầu
lên nhìn.
Ngay giây phút đó, khuôn mặt đẹp không tỳ vết như một bức tranh tuyệt đẹp của Phong Diệp Chương đập vào mắt cô.
Chỉ là lúc này, lông mày anh nhíu chặt, giọng
điệu lạnh lùng, hỏi: “Hai người đang làm gì?”
“Anh Diệp Chương.”
Lục Kim Yến giật mình, vội vàng rụt tay về, nhìn anh với ánh mắt ái mộ, lúng túng nói: “Chúng em không làm gì cả… Lúc nãy em và Tuyết Trâm chỉ đùa giỡn thôi.”
Cố Tuyết Trinh nghe vậy thì không nhịn được, không quan tâm lúc này mình đang ở trong lòng Phong Diệp Chương, lền tiếng mỉa mai ngay: “Ai đùa giỡn với cô? Rõ ràng lúc nãy cô định đánh tôi!”
Truyen.one chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.
Lục Kim Yến tức đến mức suýt ói máu, thầm trừng mắt nhìn Cố Tuyết Trinh, lại nhìn Phong Diệp Chương sợ hãi.
“Anh Diệp Chương, anh đừng nghe cô ta nói
lung tung, em không đánh cô ta.“ Cô ta chột dạ
giải thích.
Phong Diệp Chương lạnh nhạt liếc nhìn cô ta, không nói gì, chỉ đỡ Cố Tuyết Trinh đứng vững, đôi mắt đen như ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-dau-cua-nha-giau/154138/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.