Ánh mắt Tần Trọng Hàn long lên sòng sọc, đột nhiên nhớ ra điều gì đó, câu nói cuối cùng của Mạc Lam Tịnh làm anh ta sững sờ. “Bí mật gì? Lam Tịnh có bí mật gì?” 
Lúc này, chuông điện thoại của Tần Trọng Hàn đột nhiên reo lên, là Đỗ Cảnh gọi tới. “Hà Hà tỉnh rồi hả?” 
“Tần Trọng Hàn, mau về đây, Hà Hà tự tử rồi!” Đõ Cảnh vội vàng nói một câu, làm cho Tần Trọng Hàn sợ muốn chết. 
Tần Trọng Hàn nhận được cuộc gọi đó liền vội vã chạy về, nhìn thấy cả người Tiêu Hà Hà đang run rẩy, đầu tóc đầm đìa mồ hôi làm ướt cả cái chăn dày, dù Đỗ Cảnh nói gì thì cô cũng rất tuyệt vọng, ánh mắt trống rỗng khiến ai nhìn thấy cũng phải lo. 
Tim Tần Trọng Hàn như muốn nhảy ra ngoài, vừa lo lắng vừa bất lực. Hà Hà, cô bé ngốc nghếch này, sao cô lại tưởng là người khác chứ? Anh ta đã ghé sát tai cô để gọi tên cô rất nhiều lần còn gì, tuy lúc đó ý thức của cô không tỉnh táo, nhưng anh ta cứ tưởng sau đó cô đã biết rồi! 
Tiêu Hà Hà ngước mắt lên nhìn anh ta một cái thật nhanh rồi lại cúi xuống. Khuôn mặt nhỏ đẫm lệ đó làm cho trái tim Tần Trọng Hàn đau nhói theo. 
“Có chuyện gì vậy? Hà Hà, sao em khờ quá vậy?” Đến lúc này Tần Trọng Hàn cũng không tin Hà Hà lại ngốc đến vậy, cô đã tự tử, tại sao lại vậy chứ? 
Vừa nghe thấy giọng của Tần Trọng Hàn, cả người Tiêu Hà Hà run lên bần bật, cúi gầm mặt xuống. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-cung-cua-tong-tai-ac-ma/743522/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.