Ánh mắt anh thách thức nhìn ông Lục. Chẳng biết là vì cái gì nhưng anh muốn bảo vệ hai người phụ nữ kia, có thể là do anh muốn bảo vệ sự chính nghĩa hoặc cũng có thể do anh đã bắt đầu rung động.
-Tôi bằng tuổi ba cậu đấy cũng là ba vợ cậu đừng có mà hổn hào!!
-Ông không đủ tư cách so sánh với ba tôi đâu!! Còn nữa vợ tôi nói cô ấy không có ba!!
Nói rồi anh bước vào bếp cùng bà Lục và Thẩm Vy. Cả ba vui vẻ dùng bữa ăn cũng chẳng để ý đến người đàn ông ngoài kia. Thẩm Vy như biết nãy giờ lão rất tức giận nên trước khi ra về cùng anh cô đã bước lại gần lão
-Mang bao nhiêu gái về nhà là tùy ông!! Nhưng đừng có nghĩ tới việc đánh đập mẹ tôi!! Để tôi biết được, ông không yên đâu. Viễn cảnh năm đó chắc ông nhớ chứ hả?
Nói rồi cô bỏ ra ngoài cùng anh. Hạo Thần nhìn cô nhíu mày
-Ba hay đánh đập mẹ lắm sao?
-Tôi không có ba!!
-À....ừm...ông ta....
-Là lúc trước thôi, mỗi lần ông ta tức giận đều lôi mẹ tôi ra đánh....nhưng nó đã không còn khi tôi tròn 15 tuổi!! Trong một lần lão đánh mẹ, tôi đã không ngần ngại mà đập nát mọi thứ trong nhà, tôi tưởng chừng những mãnh sành trong nhà đã từ tay tôi mà ghim vào người lão ta rồi chẳng qua là lão ăn hên thôi!!
-......
-Yaaaa đừng có như vậy mà!! Tại lão cả thôi, anh không thể nhìn thấy cái cảnh ba mình lôi thân thể mẹ mình xuống từng bậc cầu thang đâu, cũng chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-co-hoi-nao-de-yeu-anh/196092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.