Lúc này ở bên ngoài biệt thự vang lên tiếng súng, khiến cho Tề Trường Sinh cùng Tề Trường Hoan sợ hãi mà ôm nhau.
Tề Tu Viễn vừa mới quấn chăn kỹ lưỡng cho cặp song tử, các căn phòng đều bị đá tung cửa, hàng chục người đàn ông xông vào, tất cả đều mặc trang phục màu đen, trên cánh tay trái có gắn biểu tượng đầu sói dữ tợn màu xanh lá.
“Tề thiếu gia!”
Tề Tu Viễn gật đầu, “Đã giải quyết xong chưa?”
“Rồi!”
Tề Tu Viễn nhìn Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh, phỏng chừng bọn họ không đứng lên được, hắn lại không muốn để người khác nhìn thấy thân thể của bọn họ, trước mắt chỉ có thể giải thuốc ngay tại chỗ.
Tề Tu Viễn đá thi thể của Liêu Phàm trên mặt đất, “Kéo ra ngoài, băm nhỏ rồi ném xuống biển cho cá ăn. Hơn nữa, kiểm tra xem trong biệt thự còn có người hay không, không được để ai sống sót hết. Lại phái thêm vài người canh giữ ngoài cửa, không có mệnh lệnh của tôi bất luận kẻ nào cũng không được tiến vào.”
“Vâng!”
Thi thể của Liêu Phàm nhanh chóng được kéo ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Tề Tu Viễn, Tề Trường Hoan cùng Tề Trường Sinh.
Tề Trường Sinh kém nhẫn nại, đã sớm bắt đầu cọ lên người Tề Trường Hoan rồi hôn cậu.
Trong đôi mắt của Tề Trường Hoan vẫn còn lại một tia tỉnh táo, “Ba ba……”
Tề Tu Viễn cởi quần áo trên người, ôm Tề Trường Hoan vào trong ngực, da thịt tiếp xúc làm Tề Trường Hoan thở dài thật sâu, tựa như Tề Tu Viễn có thể giảm bớt khô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-chau-man-duong/1786355/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.