Lý gia chuẩn bị tổ chức tiệc đính hôn nên gửi thiệp mời đến Tề Tu Viễn. Tề Tu Viễn nhìn thoáng qua rồi kêu trợ lý thu xếp.
Tề lão gia cả đời không có nhiều bằng hữu, Lý gia Lý lão gia là một trong số đó. Hai người từ nhỏ ở chung một khu nhà, cảm tình khá tốt, trước khi cùng Tề lão gia xung đột, hắn còn thường xuyên đến nhà Lý lão gia chơi cờ.
Tề Trường Hoan đang giúp Tề Tu Viễn thắt caravat, bộ dáng chăm chú khiến tâm của hắn ngứa ngáy. Tề Tu Viễn vươn tay ôm Tề Trường Hoan vào lòng ngực, không thành thật mà vói vào trong quần tây sờ mó mông của cậu.
“Ba ba, đừng làm loạn nữa. Phải đi ra ngoài đó.” Tề Trường Hoan bị Tề Tu Viễn sờ đến tê dại, ngón tay đang thắt caravat cũng có chút run rẩy.
“Cho ba chạm vào một chút.” Tề Tu Viễn nói, cúi đầu hôn môi của cậu.
Tề Trường Hoan gắt gao nắm chặt cà vạt của Tề Tu Viễn, ngửa đầu để hắn hôn sâu hơn.
Tề Trường Sinh mới từ trong phòng đi ra thì nhìn thấy Tề Tu Viễn đang hôn anh trai mình, tay của hắn còn sờ mó ở trong quần, liền cảm thấy không vui, đi tới kéo bàn tay đang để trong quần của Tề Trường Hoan ra, “Không được khi dễ anh trai con!”
Tề Tu Viễn buồn cười, véo nhẹ mặt của Tề Trường Sinh, “Ba có lúc nào nào khi dễ anh trai con đâu? Ba đang hảo hảo yêu thương nó. Hay là Trường Sinh ghen tị?”
“Con mới không thèm ăn dấm của anh trai!” Tề Trường Sinh có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-chau-man-duong/157862/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.