Từ sau khi tiếp quản Tề gia, cuộc sống nhàn nhã trước đây của Tề Tu Viễn đã một đi không trở lại, buộc phải điều hành công ty và am hiểu việc kinh doanh, mỗi đêm rất khuya mới về nhà, tắm rửa xong thì lên giường ngủ thẳng cẳng, không còn chút sức lực để lăn lộn với mấy đứa con.
Tề Tu Viễn tắm rửa xong đi ra, mơ mơ màng màng đi đến mép giường liền nằm xuống, gối dính đầu một cái là ngủ rồi.
Tình huống này giằng co rất nhiều ngày, mấy người kia xem ở trong mắt mà đau ở trong lòng.
Thật vất vả cày bừa một tuần, Tề Tu Viễn đã thành công tiếp quản công ty, cũng không cần tự mình làm hết mọi chuyện, lúc này mới có thời gian rảnh rỗi đi tìm mấy đứa con giải toả dục vọng một chút.
Đem mọi chuyện giao cho trợ lý, Tề Tu Viễn lấy chìa khóa xe rồi chạy ra bãi đỗ xe, trên đường vượt qua mấy cái đèn đỏ, lao tới văn phòng luật sư của Trần Quyện, nơi gần với công ty của hắn nhất.
Trần Quyện đang xem hồ sơ, cửa đột nhiên mở ra từ bên ngoài dọa anh giật mình, vừa ngẩng đầu thì thấy Tề Tu Viễn đã khoá trái cửa, vừa đi về phía anh vừa cởi áo khoác ra.
“Gấp như vậy sao?” Trần Quyện cười nói, kéo Tề Tu Viễn đi vào phòng nghỉ bên cạnh, lại bị hắn đè lên bàn làm việc.
“Ngay tại đây.” Tề Tu Viễn trầm giọng, đưa tay quét qua bàn làm việc, tất cả hồ sơ đều rớt hết xuống đất.
“Anh!” Nhìn hồ sơ rớt trên mặt đất, Trần Quyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-chau-man-duong/157860/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.