Anh Thư nghe Minh Anh nói như vậy cô cảm thấy có gì đó sai sai, ngước mắt lên nhìn anh cô hỏi:
-Ủa, sao lúc nãy chú cứu tôi vậy thì chị Flora thế nào?
-Thế nào là thế nào?
-Thì người chú cần phải cứu là chị Flora tự nhiên chú ôm tôi lăng xuống đây, bỏ mặt chị ấy nếu chị ấy giận chú thì sao?
Minh Anh cau mày hỏi:
-Cô ấy vì sao phải giận? Với lại có giận hay không thì ảnh hưởng gì đến anh đâu.
-Tại sao lại không? Không phải chú thích chị Flora à?
Bây giờ nghe cô nói rõ như vậy anh mới biết ý cô là sao? Minh Anh nhéo nhẹ
lên mũi cô nói:
-Em đang nói cái gì ngu ngốc vậy? Ai nói với em là anh thích Flora hả?
Anh Thư nhíu mày khó chịu hỏi:
-Chứ không phải chị ấy thì còn có một Flora khác à?
Minh Anh cũng bó tay với cô gái nhỏ này luôn rồi, công kỷ anh không tiết bản thân cố gắng ôm cô khi tuyết lỡ, bởi vì sợ cô nguy hiểm mà bây giờ nỡ lòng nào lại đi nói anh thích người khác, anh để cầm lên vai cô nói:
-Phải, anh đang yêu một người và yêu rất nhiều.
Nghe anh nói như vậy khuôn mặt của Anh Thư hơi buồn, nhưng cô vẫn im lặng nghe anh nói tiếp:
-Lần đầu tiên anh gặp cô gái ngốc ấy là ở thang máy của trung tâm thương mại, mới gặp anh với cô ấy đã đấu khẩu với nhau rồi, anh chưa từng nghĩ mình sẽ yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3734025/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.