Sáng hôm sau Minh Anh là người thức dậy trước, bình thường anh sẽ trở về nhà để nghỉ ngơi sau một đêm thức khuya trực.
Nhưng sáng hôm nay tâm trạng của anh rất tốt, Minh Anh nhìn xuống cô gái nhỏ đang ngủ ngon trong lòng mình, mỉm cười nói:
-Cô gái này đúng thật là đáng yêu nhất khi ngủ à, còn khi thức dậy lại tìm cách chống đối anh, chắc phải tìm cách thu phục em mới được mà.
(31
Nói xong Minh Anh cúi xuống hôn lên trán cô một cái, rồi tiếp tục ôm Anh Thư nhắm mắt ngủ tiếp.
Đến trưa Anh Thư mới từ từ mở mắt và tỉnh dậy, nhưng sao eo cô lại nặng thế này mà mùi hương của ai quen thuộc vậy?
Cô lấy tay dụi mắt và nhìn rõ ràng hơn lúc này cô mới biết mình đang được Minh Anh ôm, không những thế trên người của cả hai đều không còn một mảnh vải nào hết, cô hét lớn:
-Á.Á..Á..
Minh Anh đang ngủ ngon lành lại bị tiếng hét của cô làm giật cả mình, vòng tay anh ôm cô siết chặt một chút đôi mắt nhắm nghiền, và giọng nói còn ngái ngủ của anh:
-Em la hét cái gì?...Ữm... nằm yên để anh ngủ thêm một chút nào.
Nhưng Anh Thư nào để yên cô đẩy anh ra và ngồi dậy nói:
-Chú...chú sao lại làm như vậy với tôi?
Lúc này cô lại quên mất kéo mền lên che cơ thể lại, mà chỉ biết chỉ vào anh hỏi:
-Sao chú lại lợi dụng lúc tôi không tỉnh táo mà...mà...
Lời còn chưa nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3719454/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.