Cô hoàn toàn không hiểu anh đang nói gì hết, mà vẫn cố cãi lại anh:
-Không phải chồng...là chú mà...
Minh Anh mỉm cười cúi xuống hôn nhẹ lên má cô nói:
-Được rồi không phải chồng em, vậy em có muốn anh tiếp tục không?
Cô gật đầu lia lịa mặc dù không biết anh sẽ tiếp tục chuyện gì? Còn Minh Anh mỉm cười và tiếp tục việc mình đang làm.
Anh bắt đầu hôn dài xuống dưới từng nơi từng chỗ anh đều không bỏ qua, khi môi anh vừa chạm đến nơi đẩy đà của cô, anh ngước mắt lên hỏi:
-Cái áo này anh cởi ra được không?
Cô gật đầu đồng ý Minh Anh liền cởi bỏ chiếc áo bra của cô ra, hôm nay Anh Thư lại mặc áo cài trước thật sự là đang giúp anh mà.
Khi áo bra được mở ra hết thì đôi gò bồng đảo của cô thẳng đứng như mời gọi anh, đỉnh núi cao vút ửng hồng của cô như đang chào đón anh vậy.
Minh Anh ngắm nghía một chút rồi nói:
-Thật sự rất đẹp chắc sẽ rất "ngon".
Nói xong anh cúi xuống từ từ thưởng thức mĩ vị nhân gian, anh mút nhẹ một bên rồi từ từ nhắm mắt thưởng thức như ăn một viên kẹo ngọt, bên còn lại được anh xoa bóp nhẹ nhàng và chăm sóc rất kỹ.
Anh Thư đang trong cơn mê nhưng cảm giác rất thoải mái, theo bản năng cô rên nhẹ!
-Um...ưm....
Và tiếng rên rĩ đó như khích lệ tinh thần của Minh Anh, hai bên anh thay phiên nhau chăm sóc thật chu đáo, không hề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-nho-em-la-cua-anh/3719453/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.