Lễ quốc khánh theo luật là được nghỉ bảy ngày, nhưng vì lớp 12 nên trường cắt mất một nửa nên chỉ còn 3 ngày. Đến tiết toán cuối cùng mà thấy toán vẫn còn lo lắng dặn dò.
“Nghỉ ba ngày là lãng phí thêm 3 ngày học tập, các em ở nhà nhớ cũng phải học đấy. Ngày nghỉ mà học thì sẽ tiến bộ hơn nhiều so với người khác——”
Từ Hàng ngồi dưới không màng đang thầy ân cần dặn dò mà bảo: “Chín giờ sáng mai hẹn gặp mọi người ở cửa công viên, không gặp không về nhá!”
Thật ngang ngược, đồ không biết hối cải.
Buổi tối Giang Tri Tân mặc đồ ngủ bằng vải bông màu trắng ngồi chơi game trên ghế sô pha, âm thanh vui vẻ của game liên tục phát ra từ điện thoại. Có lẽ là tò mò về âm thanh nên con mèo con đi tới, cuộn tròn ở ngực Giang Tri Tân xem. Viền cổ áo ngủ bị mèo kéo hơi xệch, một mảng da lộ ra.
Phương Hiệt vừa tắm xong đi ra nhìn thấy cảnh này.
Cậu đứng ở cửa, Giang Tri Tân ngẩng đầu nhìn cậu rồi đặt con mèo sang một bên, ngồi thẳng một chút.
“Xong rồi à? Đến ôm em trai em đi đi.”
“…” Con mèo chưa được đặt tên, cậu thường gọi nó là mèo thôi nhưng Giang Tri Tân lại thiếu đạo đức, lúc nào thấy cậu là gọi con mèo là “em trai em.”
Phương Hiệt đi tới vuốt con mèo đang mài chân trên ghế sô pha như một lời cảnh cáo, rồi nhìn Giang Tri Tân.
“Nếu nó là em tôi thì nó là gì của anh?”
Gianh Tri Tân vừa chơi game vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/1149206/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.