Nói rồi Phương Hiệt quay về phòng nhưng không đi ngủ ngay, đầu óc rối tung lên, không có chút buồn ngủ nào nên cậu đành ngồi làm bài tập 1 tiếng.
Căn phòng rất yên tĩnh, mơ hồ cậu có thể nghe thấy Giang Tri Tân mở cửa vào phòng tắm, đi ra, đóng cửa, mở cửa phòng ngủ, sau đó đóng cửa lại.
Phương Hiệt xoay cây bút trên tay, cất hết mọi thứ, tắt đèn và nằm lại trên giường.
Chuyện này tưởng chừng như nhẹ nhàng trôi qua mau, ngày hôm sau Phương Hiệt đến trường như thường lệ, Giang Tri Tân vẫn như cũ chưa dậy, cậu tự mình mua sữa đậu nành và bột chiên ở cổng trường, ăn xong vừa lúc đến lớp.
Vừa bước vào lớp, Phương Hiệt đã nhận được ánh mắt của Đàm Trác.
Đối phương đang ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn thẳng về phía cậu, ánh mắt vừa sợ hãi vừa căng thẳng, lại có chút tức giận. Khi Phương Hiệt nhìn lại, Đàm Trác lại nhanh chóng cúi đầu xuống.
Có lẽ là vì cậu ta sợ Phương Hiệt sẽ kể những gì đã xảy ra đêm qua.
Điều này làm cho Phương Hiệt mới sáng sớm đã có chút cáu kỉnh, nhưng cũng không thèm đoái hoài đến cậu ta, cứ như vậy đi thẳng vào chỗ ngồi, ngồi xuống. Tưởng Hân Hinh ngồi đằng trước quay lại chào cậu.
“Sớm.” Tưởng Hân Hinh mỉm cười với Phương Hiệt.
Phương Hiệt mất cảnh giác, gật đầu nói: “… Chào buổi sáng.”
“Câu hỏi vật lý cuối cùng của hôm qua.” Tưởng Hân Hinh mím miệng có chút ngượng ngùng, “Tớ tính ra rồi nhưng không nghĩ đúng, tớ muốn đối chiếu đáp án với cậu.”
“Ok”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-bao-mau-cam/1149205/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.