Trong lòng thấy khổ sở, khó chịu, hoá ra cho dù nàng có đi Ly quốc, cũng không hoàn toàn thoát khỏi tay hắn.
Nàng bước từng bước vào tuyệt vọng, hắn nhìn như lo lắng thực ra lại rất bàng quan! Có lẽ nàng vẫn coi trọng chính mình, cho rằng mình khác người! Trong lòng hắn thiên hạ quan trọng hơn tất cả!
Lạc bước một bước cách xa, lần này không phải Ngọc Vô Ngân không đợi nàng, mà ngược lại Bạch Mặc Y cố tình đi sau hắn, bọn họ, giống như chưa từng bao giờ đi sóng vai bên nhau...
Trong gió truyền đến tiếng thở dài nặng nề, lọt vào trong lòng Bạch Mặc Y đôi mắt hơi nhuốm đen chút, bóng dáng thon gầy hơi lay động, thoáng như đáp lại lời hắn, tiếng thở dài sâu kín từ trong đôi môi đỏ mọng tràn ra, theo không khí tan trong gió, lòng buồn đau. Đôi mắt hồ thu khẽ nheo lại, lông mi cong dài khẽ rung lên, giống như lòng nàng dậy sóng, có nỗi đau cứ ngân nga đọng mãi trong lòng kéo dài, dừng lại không cảm nhận được cũng không mất đi, nàng giống như bị lòng vòng vây chặt trong đó không thoát ra được, không biết cũng nguyện không cần biết rõ.
Nghe được tiếng nàng thở dài, Ngọc Vô Ngân vẫn lạnh lùng, bộ dạnh lạnh lẽo cứng rắn vẫn duy trì tốc độc cũ. Thật ra hiện giờ trong lòng hắn lại có chút hối hận, trước đây, là hắn không dừng chân lại, càng không muốn đi sóng vai cùng nàng; mà hiện giờ lại ngược lại, hắn muốn đồng hành cùng nàng, nàng lại cố tình cách hắn một khoảng.
"Tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775874/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.