Đỉnh kiệu màu trắng chậm rãi dừng trước mặt Bạch Mặc Y, bốn thị nữ thanh tú dáng người thon thả đứng bên cạnh, lụa mỏng tuyết trắng bay xuống, như ẩn như hiện vóc dáng cô gái tinh tế, xinh xắn lanh lợi, tư thái chính nằm bên trong, một mùi thơm ập vào mặt, cả người cô gái trắng nõn nhưng băng sương, quần áo màu vàng nhạt lụa mỏng, lộ ra khuôn mặt sắc xảo hoàn mỹ xinh đẹp, con mắt sáng ưu ái đón nhận người đối diện lộ ra trong trẻo tao nhã lạnh lùng, loé lên tia ghen tị ẩn giấu bên trong.
Một chân ngọc thon dài chậm rãi duỗi ra, vắt lên đùi chân khác, tay đỡ mái tóc đen dài, môi đỏ mọng hé mở, tiếng thánh thót như chim hoàng oanh xen lẫn tia cao ngạo và khinh thường, đôi mắt long lanh di chuyển, lộ ra sát khí vô hình, "Ngươi chính là Bạch Mặc Y? Người Trần ca ca tâm tâm niệm niệm muốn kết hôn sao? Cũng là người làm tổn thương Trần ca ca của ta!"
Gương mặt khuynh thành tuyệt sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng như băng, ánh mắt bình thản đầy tự tin loé lên, mi hơi cau lại đầy mỉa mai, mắt nhìn thản nhiên đánh giá người tới, trong lòng nháy mắt hiểu được, xem ra có người còn nóng ruột hơn nàng, kiếm trong tay nắm chặt lại, giọng lảnh lót loé lên sát ý và khinh miệt, như mang theo luồng khí băng lạnh vậy, chui vào tai người ta, như bị luồng khí lạnh đục xương cốt, "Nếu tới giết ta, cần gì nhiều lời như thế, ra tay đi, đỡ lãng phí thời gian!"
Nàng sớm biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775867/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.