Lạc Vũ Trần thản nhiên nhìn nàng, đôi mắt ngọc còn chói hơn cả tinh thần, mang theo chút nhu tình, lại có chút quyến luyến sủng, còn xen chút ngọt ngào thoải mái, giọng mát lạnh nói chậm rãi, "Đang đợi nàng!" Trong lời nói nhẹ còn xen lẫn tia phiền muộn, rất nhỏ thôi song không làm cho người ta nhận ra được.
Đúng vậy, hắn đang đợi nàng! Đợi ba đời ba kiếp, lời sư phụ nói hắn không tin, kiếp này hắn cũng sẽ không buông nàng!
Giọng mềm nhẹ xa xôi, ánh mắt âm u thâm trầm hàm chứ nhu ý vô tận ấy càng vững chắc, Bạch Mặc Y sợ run lên, trong lòng đập thình thịch, người này sao vậy, nói có việc, rồi không có việc như vậy làm người ta dễ hiểu nhầm chứ? Chân bước có vẻ nặng nề, ngồi xuống trước bàn, giọng chứa đầy ảo não chưa tan bảo, "Có việc nói mau!"
"A!" Lạc Vũ TRần cười khẽ, hai người bàng quan sợ ngây cả người, nhìn mắt hắn mà không hiểu, người này lúc nào cũng thản nhiên lãnh đạm, thế mà lại cười nữa?
"Có gì mà buồn cười chứ?" Ly thái tử giận nhỏ giọng nói thầm, cười thì cứ cười đi, thế mà cả cười hắn cũng đều cảm thấy nam nhân này thật sự đẹp trai chết tiệt quá.
"Lạc thúc thúc được lắm, có vẻ giống như tiên nữ ý!" Bạch Vô Thương mắt si ngốc nhìn chằm chằm vào nụ cười như tuyết liên nở rộ giữa mùa đông kia.
Lông mi Bạch Mặc Y giật giật, thấy lạc Vũ Trần đột nhiên sầm mặt lại, nói nhẹ với Bạch Vô Thương, "Vô thương, nam nhân không được dùng từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775828/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.