TRải qua chuỵện Tần Mộng Dao và Lâm Thuỷ Nhi tận lực tuyên truyền,Bạch MặcY trong mắt mọi người gần như biến thành một nữ nhân xảo quyệt,gian dối, ngược đãi thiếp thất, phóng đãng, ngoại tình, lại hay ghen tị, ác độc nữa. Đổi lại thì Bạch Mặc Y rất bình tĩnh, Hồng Lăng Xuân Nhi ba người đều nhanh xẹp khí tức tại, nếu không phải tiểu thư nói, cấm không cho các nàng ra ngoài, thì sợ rằng hiện giờ các nàng đã sớm đem hai nữnhân nói dối trắng trợn đổi trắng thay đen kia chém nát bươm rồi.
Cổng Thuỷ mặc cư vẫn đóng chặt như cũ, bất kể người bên ngoài nói gì thì vẫn bất động. Lâm Thuỷ Nhi nghiến răng nghiến lợi ngứa ngáy, chỉ có TầnMộng Dao thì chịu không nổi cứ chửi ầm lên. Bạch Mặc Y vẫn im lặng, bấtkể là các nàng ấy nói gì, thì nàng vĩnh viễn vẫn yên lặng không nhúcnhích. Làn da hai người trải qua thời gian lâu vậy, đã phồng rộp lênthành bọc nước đỏ, ngứa ngáy vô cùng, lại không thể gãi được. Phái người đi Bạch phủ lấy thuốc nhưng mang về cũng không dùng được, lại càngkhông dám rời đi, lời nói ra cũng bớt hơn nhiều, điều này là các nàng ấy thật tâm yêu cầu thuốc giải, nếu cứ tiếp tục như vậy e rằng làn da sẽthối rữa mất!
“Chủ nhân, có cần cho người đem đuổi các nàng ấy đikhông ạ?” Lưu Tinh và Ngọc Vô Ngân nấp trong chỗ tối, nhìn hai nữ nhânlàm ầm ĩ liên tục, trong mắt hiện lên vẻ khinh bỉ với Sở Quân Mạc, thậtlà mắt chó mù mà, cái loại nữ nhân cần vóc dáng không ra vóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775805/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.