Khi BẠn Nguyệt trở về, Lạc Vũ Trần đã rời đi, Sở Quân Ly và Sở Tử Dật cũng bị triệu hồi cung. Bạn Nguyệt đi thăm Bạch Vô Thương trước, sau đó thì lẳng lặng ngồi trong viện, trầm mặc.
“Thằng nhóc, ngươi là ai hả?” Thiên Ky lão nhân vừa ra khỏi cửa thì thấy Bạn Nguyệt trong viện,nhìn hắn từ trên xuống đánh giá một lượt, mở miệng hỏi, sẽ không phải là người thương của bé con kia chứ? Tinh khí tràn trề, bề ngoài tao nhãnho nhã, nội bộ cũng là một con sư tử ngủ rình mồi, nam nhân này rất vĩđại, được lắm!
“Thiên Ky lão nhân?” Bạn Nguyệt ngẩng đầu nhìn ônglão, rồi đứng lên thi lễ, trong mắt hiện lên tia kinh ngạc, cái lão nhân tinh quái này sao lại ở trong này thế nhỉ?
“Ngươi chính là cái vị Bạn Nguyệt y thuật nổi tiếng cao cường kia sao?” thiên Ky lão nhân đivòng quanh hắn một lượt, tinh tế nhìn hắn lần nữa, trong lòng đang đánhgiá xem hắn có xứng với bé con kia mà lão nhìn trúng không! Miễn đi miễn đi!
“Không dám, trước mặt tiền bối, Bạn Nguyệt chỉ là quan côngđùa giỡn đại đao thôi ạ!” Bạn Nguyệt không kiêu ngạo không siểm nịnhthầm đánh giá, trong lòng lại hơi giật thột, bởi ánh mắt của Thiên Kylão nhân rất tinh, thẩm thấu lòng người, có thể nhìn bên ngoài mà nhìnthấu luôn.
“Đừng vuốt mông ngựa, nếu ngươi không có bản lãnh thậtsự thì cũng không nổi tiếng đâu!” Thiên Ky lão nhân vỗ vỗ bả vai BạnNguyệt, có chút bất mãn với lời nói có vẻ nho nhã của hắn.
Chưởngthiên Ky dừng trên vai, giống như ngọn núi to vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775798/chuong-51-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.