"Y Y à, nàng đi nghỉ chút đi!" Sở Tử Dật thấy Bạch Mặc Y ngồi im bất động, lại thấy đau lòng.
"Tiểu thư, để nô tỳ đến chăm sóc cho tiểu thiếu gia đi ạ!" Xuân Nhi hai mắt sưng đỏ, đến giờ nước mắt vẫn chảy không ngừng.
Bạn Nguyệt nhổ cây châm cuối cùng ra, trên mặt có chút mệt mỏi, đi đến cạnh bàn, vừa xếp châm vào túi gấm, vừa nói, "Ngày mai chắc Vô thương mớitỉnh lại được, chỉ cần một người ở lại là được!"
"Các người đềuđi hết đi, ta ở lại cùng bé!" Bạch Mặc Y thản nhiên nói, ánh mắt vẫnnhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của Bạch Vô Thương không rời.
"Được, thế cũng tốt! Xuân Nhi ngươi đi nghỉ trước đi, muộn chút thì đến thaycho tiểu thư nhà ngươi!" Bạn Nguyệt gật gật đầu, đằng sau hắn biết BạchMặc Y sẽ không rời đi. Quay đầu nhìn lại hai nam nhân trong phòng bảo,"Cứ để cho nàng yên tĩnh một mình đi!" Kỳ thật là cho hắn thấy giật mình là Sở Tử Dật, này là một thân tiểu vương gia được nhiều người sủng ái,thế mà hôm nay lại giúp nhóc quỷ kia lau mặt lau người, động tác tuy còn vụng về nhưng cũng rất cẩn thận ôn nhu, thể hiện từng ly từng tý ý tứche chở.
"Ngày mai ta lại tới thăm nàng!" Sở Quân Ly gật gậtđầu, trong lòng hắn còn có chút nghi vấn muốn đi thăm dò chút, hơn nữahiện giờ có đứng ở đây cũng không giúp được gì.
"Y Y, ta ở phòngbên cạnh, có gì thì nàng cứ cho người gọi ta là được!" Bạn Nguyệt xoayngười nói với Bạch Mặc Y ngồi đối diện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/con-a-cha-con-la-ai-vay/775789/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.