Bà cụ cắm cúi nấu nướng bên bếp lửa...
'Thưa bác, để cháu giúp bác một tay ạ !'
Bà cụ ngừng động tác trên tay "tôi lại không muốn bị vướng tay".
Hà lạnh mặt "cháu nấu ăn không đến nỗi nào đâu ạ !"
"Tôi không có nhu cầu tuyển dâu, thằng Kiên nhà tôi đã có vợ sắp cưới rồi".
Hà làm ra vẻ uất ức, cúi gằm mặt xuống, khẽ lên tiếng "Vâng ạ !"
Nhìn vẻ mặt giả tạo của Hà mà bà cụ bực bội quẳng đôi đũa bếp trên tay xuống chảo rau xào rồi bước qua bên bàn ngồi.
''Cô không cần phải làm bộ làm tịch như vậy đâu, ở đây ngoài tôi và cô ra thì không còn người khác, cô bớt giả tạo đi !"
'Sao bác có thể nghĩ về cháu như thế được ạ ?'
"Tôi nói gì sai sao ?"
Hà cố gắng kiềm nén cơn tam bành trong lòng "Dạ...cháu đã làm gì để khiến cho bác ghét cay ghét đắng cháu đến như vậy chứ ạ ?"
"Cô không làm gì cả, nhưng tôi lại không ưa cô !"
Mặt mày Hà trở nên âm u lạnh lẽo hơn "vậy thì bà càng phải chết !"
Kể từ hôm đó trở đi bà cụ luôn xem Hà như cái gai trong mắt, Hà cũng xem bà cụ như kẻ thù.
………
Hôm nay, cũng như thường lệ...cơm trưa xong, bà cụ ra ngồi nhai trầu dưới hàng cau.
Hà nhẹ nhàng đến bên cạnh bà cụ "bác không được vui sao ?"
Bà cụ cười cười rồi rút ra gùi thuốc quệt qua miệng cho sạch vôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650906/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.