ò ó o
Kiên ngủ say, cho đến khi nghe tiếng gà gáy nửa đêm thì tỉnh dậy !
"Ờ, gà gáy sang canh rồi sao ?"
Kiên dụi dụi mắt rồi đứng lên vươn vai ! Mắt anh nhìn về phía phòng bệnh của Liên "Giờ này chắc hẳn cô ấy vẫn còn đang ngủ ngon".
Quang cảnh càng về khuya càng tĩnh mịch, vạn vật vẫn còn đang say sưa trong giấc ngủ êm đềm. Chỉ nghe tiếng côn trùng cùng nhau hòa âm tạo nên khúc nhạc u buồn. Kiên đi chầm chậm đến trước phòng bệnh của Liên, đứng bên ngoài cửa sổ nhìn vào bên trong phòng...thấy Liên đang ôm chặt con trai trong lòng, hai mẹ con đang ngủ rất say.
Kiên nhìn đến ngây dại rồi khẽ thở dài "haiz...bức tranh mẹ ôm con đẹp quá, tại sao trước đây mình lại phá vỡ nó chứ ?"
Nghe từ xa có tiếng bước chân đang đi về phía mình, Kiên quay đầu lại nhìn thì thấy cô y tá đang bưng khay thuốc trên tay, chân nhanh nhẹn đi đến.
'Chào anh !'
"Ừ ! Chào cô y tá"
Cô y tá mỉm cười dịu dàng với Kiên, sau đó thì đẩy cửa phòng bước vào, kiểm tra cho Liên xong thì tiêm thuốc giúp Liên.
"Cô y tá, xin cho tôi hỏi tình hình hiện tại của bệnh nhân thế nào rồi ?"
'Dạ, sức khỏe của chị ấy cũng tạm ổn rồi ạ !'
"Cảm ơn cô"
Cô y tá gật đầu rồi rời đi !
Cả hành lang bệnh viện vô cùng vắng lặng, không một bóng người. Thỉnh thoảng mới nghe tiếng bước chân được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/coi-chet/2650441/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.