98
“Con cũng là con gái của ba mà, sao lại không thể mang họ ba chứ.”
Sau này, cô đã đổi cả họ lẫn tên.
Từ Tô Niệm thành Lê Xu.
Lê Xu nhớ lại xong, khóe môi không kìm được khẽ cong lên: “Hôm đó đúng là ngày em đổi tên, em đã tự cho mình một cơ hội được tái sinh.”
Ngày cô đổi tên, nắng đẹp lắm, ánh nắng xanh biếc lấp lánh dưới tán lá cây.
Cô ngẩng đầu đối diện với nụ cười của ba Lê và mẹ Lê, lần đầu tiên cô cười thật lòng.
“Tiểu Xu,” ba Lê nói, “Hãy cứ bước về phía trước nhé.”
Thế là, cô cứ thế ngẩng cao đầu bước đi cho đến tận bây giờ.
Trần Tự Châu nghe xong, trong lòng bừng tỉnh.
Thảo nào năm nay khi gặp lại cô, cô hoàn toàn khác biệt so với trước kia, thảo nào anh luôn cảm thấy trên người cô có một sự mâu thuẫn, giằng xé khó tả.
Anh từng gặp trường hợp tương tự khi điều tra các vụ án tự vệ.
Dù cho có được tái sinh, những ảnh hưởng từ quá khứ vẫn đã khắc sâu vào tận xương tủy của cô gái tuổi dậy thì đầy tự ti, cho đến tận bây giờ, chúng vẫn còn vang vọng.
Khóe mắt Trần Tự Châu cũng đỏ hoe, anh ước gì có thể ôm chặt cô vào lòng, chỉ có đau lòng, vẫn là đau lòng. Anh hít sâu để bình ổn cảm xúc, từng ngụm, từng ngụm một.
Cảm giác đau lòng như ngàn cân đá đè lên trái tim, khiến anh khó thở.
Anh buông Lê Xu ra, đứng dậy đi ra phòng khách châm một điếu thuốc.
Lê Xu cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622980/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.