97
Lê Xu vừa vào thang máy đã băn khoăn: “Không phải anh bảo hôm nay phải tăng ca à?”
"Xong việc thì về sớm thôi em." Anh đọc địa chỉ cho cô, “Anh đang đứng ở cửa hàng đồ ngọt, em cứ đến thẳng đó nhé.”
Lê Xu bước ra khỏi thang máy, vừa đi vừa nói chuyện.
Vài phút sau, cô đã đến cửa hàng đồ ngọt và thoáng thấy xe của Trần Tự Châu.
Đêm về hơi se lạnh, trong xe anh cũng chẳng bật điều hòa.
Cô vừa lên xe, vừa cài dây an toàn, thấy anh đang ăn sandwich bèn hỏi: “Anh chưa ăn tối phải không?”
Trần Tự Châu ăn rất lịch sự nhưng tốc độ lại không chậm chút nào. Anh ăn hết chỉ trong hai ba miếng, dọn dẹp qua loa rồi lái xe đi. Trên đường, anh tiện miệng hỏi chuyện tại sao Lê Nguyệt lại đột ngột về nhà.
Nam Trung không phải là không có học sinh bỏ học, nhưng thường là những trường hợp đã quyết định từ đầu, chứ không thể thay đổi giữa chừng. Một học sinh như Lê Nguyệt, mới khai giảng được một tháng mà đã chuyển sang học ngoại trú, trừ khi có tình huống đặc biệt, nếu không trường sẽ không dễ dàng cho phép.
Lê Xu nói lấp lửng: “Chuyện này không tiện kể lắm ạ.”
Anh nhướng mày, không nói gì. Mãi một lúc sau mới hỏi lại: “Thế còn người kia là ai?”
"Tô Thanh Hoan ạ," Lê Xu đáp, “Anh cũng biết mà, chính là cô bé lần trước đến nhà em ấy. Cũng là hậu bối của anh đó.”
"Tô Thanh Hoan à?" Giọng Trần Tự Châu đầy vẻ ngạc nhiên, “Học lớp 12A1 sao?”
Lê Xu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622979/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.