84
Cô vội vàng đưa câu chuyện trở lại chủ đề chính, kéo cái vấn đề về văn học cứu rỗi mà cô vừa nghe anh nói về phía mình: “Như anh vừa nghe đấy, chuyện của em chỉ gói gọn trong hai câu. Ba bạo hành, mẹ yếu đuối và một cô con gái tan nát.”
Nói đến “cô con gái”, cô đưa ngón tay chỉ vào mình, rồi lại hờ hững chỉ về phía trước, “Ba là người vừa nãy ấy.”
Trần Tự Châu quay đầu nhìn sang, ánh mắt anh xót xa nhìn ông ta đang cau mày.
“Ông ấy tửu lượng không tốt, từ khi em bắt đầu có ký ức, cứ say xỉn là nhà chẳng yên ổn nữa.” Lê Xu lướt nhanh qua những chuyện đã xảy ra, mắt nhìn thẳng phía trước.
Chọn một vài chuyện để kể, “Chẳng phải em rất sợ chó sao?”
“Thật ra ban đầu em không sợ. Hồi nhỏ còn chơi với chó nhà hàng xóm, cho đến một năm về nhà ông nội ăn Tết thì gặp một con chó hoang rất hung dữ. Lúc đó em mới học lớp 2, thấy con chó to như vậy sợ đến mức cứ trốn sau lưng ba.”
“Nhưng ông ta thấy em đến chó cũng sợ thì thật vô dụng, thế là kéo em ra cho mấy con chó cắn. Sau này mẹ đưa em đi tiêm vắc-xin dại, cũng từ lần đó về sau, cứ nhìn thấy chó là tay em lại toát mồ hôi lạnh.”
Ngẩng lên chạm phải ánh mắt đau lòng của anh, Lê Xu trong lòng bỗng mềm nhũn, khóe mắt cũng nóng lên.
Cô khẽ nhếch môi: “Thế này đã thấm vào đâu.” Xe chạy vào gara ngầm, đợi anh đi đến cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622966/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.