83
Chỉ có Lê Xu là người duy nhất thoát được kiếp nạn do lén lút xem trộm mà không lên tiếng. Cô thấy cảnh tượng náo nhiệt, ầm ĩ khiến buổi tối vì nhận được điện thoại kia mà mấy phần bực dọc cũng tan biến.
Nhưng đôi khi, cô càng muốn tránh một chuyện lại càng không tránh khỏi.
Chiều thứ Bảy, Lê Xu cùng Trần Tự Châu sau khi đi dạo triển lãm sách cả ngày thì tìm chỗ ăn cơm.
Ăn xong đi ra, anh đi lái xe thì xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn.
Xe của anh va quệt với một chiếc xe khác đang chuyển làn.
Lê Xu vốn đứng chờ anh ấy ở chỗ cũ, cho đến khi thấy tiếng cãi vã từ đằng xa cùng đám đông dần dần vây quanh. Cô nhíu mày, tim cũng đập thình thịch, như thể có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Vì lo lắng Trần Tự Châu gặp chuyện, cô đi tới, len vào đám đông.
Nhìn rõ người đàn ông trung niên đang cãi nhau với Trần Tự Châu, sắc mặt cô lập tức tối sầm lại.
Cô phớt lờ ánh mắt sáng rực của đối phương khi nhìn thấy mình, đi đến bên cạnh Trần Tự Châu, hỏi chuyện gì đã xảy ra.
Trần Tự Châu vừa định mở miệng, người đàn ông trung niên đột nhiên đi tới, giọng điệu bất mãn.
“Tô Niệm, mày làm sao thế? Không thấy ba mày cũng ở đây à?”
Nghe thấy cái tên này, Lê Xu sững người một chút, ngay sau đó làm ngơ, tiếp tục hỏi Trần Tự Châu nguyên nhân.
“Sao lại thế?”
Ánh mắt Trần Tự Châu cụp xuống nhìn bàn tay cô đang run rẩy, khóe mày anh khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622965/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.