63
Trần Tự Châu: 【Người đâu?】
Lúc đó Lê Xu đang ở trên xe, nhận được tin nhắn bất ngờ, cô giả vờ không biết: 【Ai cơ?】
Trần Tự Châu: 【Cô Lê vừa đến xem phiên tòa phúc thẩm rồi lại lẳng lặng chuồn đi trốn đó.】
Lê Xu ngạc nhiên: 【Sao anh biết tôi đến?】
Anh nhìn thấy cô ư? Trần Tự Châu bước ra khỏi phòng, nhếch môi, ngón tay lướt nhanh trên điện thoại: 【Theo quy định, bản án của tòa án sau khi có hiệu lực phải được công bố trong vòng bảy ngày. Tôi vừa xong vụ việc, nếu cô không đến thì làm sao biết tôi thắng?】
【Giờ cô ra được chưa?】
Lê Xu chợt nhận ra mình quên mất chi tiết này, cô tỏ vẻ đã học được thêm điều mới, đồng thời tiếc nuối: 【Tiếc quá, tôi vừa về đến nơi rồi.】
Để tăng tính thuyết phục, cô còn chụp một bức ảnh gửi qua.
Trần Tự Châu: 【Cô bận à?】
Lê Xu: 【 Trần Tự Châu, tôi có cần nhắc anh bây giờ là giờ làm việc không?】
【Nếu không về khéo mai anh lại thấy tôi ở vỉa hè đó.】
Trần Tự Châu khó hiểu: 【Vỉa hè?】
Lê Xu lấy trong mục lưu trữ ra một cái icon mặt đen sì kèm túi da rắn, gửi qua: 【Nhặt vỏ chai.】
Anh chắc hẳn không nói nên lời, khoảng hai phút không thấy tin nhắn nào.
Một lúc sau, Lê Xu đã xuống xe mới nhận được tin nhắn: 【Yên tâm, sẽ không để cô phải ra đường nhặt đâu.】
Bị ảnh hưởng bởi câu nói “Anh nuôi em” trong mấy bộ phim thần tượng gần đây, tim Lê Xu không khỏi đập nhanh hơn, có chút thình thịch.
Anh sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622945/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.