62
Cô còn đang đoán là ai thì Trần Tự Châu đã ra mở cửa.
“Niệm Niệm…”
Mẹ Lê xách theo món kho để quên trên xe bước vào. Thế nhưng, vừa nhìn thấy người đàn ông lạ mặt mở cửa, bà liền sững sờ, nhíu mày nghi hoặc ngó ra sau xem lại số nhà, tự hỏi có phải mình nhầm cửa rồi không.
Trong phòng khách, Lê Xu nghe thấy giọng nói quen thuộc thì ngạc nhiên: “Mẹ?”
Cô đứng dậy đi tới: “Mẹ không phải đã về rồi sao? Có làm rơi cái gì à?”
Nhìn thấy con gái, mẹ Lê chở phào: “Còn nói nữa, suýt nữa quên mang cánh gà kho cho con rồi. Mấy hôm trước chẳng phải con cứ làu nhàu muốn ăn còn gì?” Vừa nói, bà vừa đưa túi đồ, rồi lại nhìn sang chàng trai đang đứng bên cạnh.
“Vị này là ai thế?”
“Hàng xóm của con ạ,” Lê Xu trả lời tỉnh bơ, “Bóng đèn nhà con hỏng, nhờ anh ấy qua giúp thay cho.”
Mẹ Lê không mảy may nghi ngờ: “Đèn hỏng sao lúc nãy ba con ở đây con không nói?”
Lê Xu vẫn giữ vẻ mặt bình thản, ung dung đáp lời: “Con cũng vừa đưa ba mẹ về xong mới phát hiện ra ạ.”
“Con đó, nửa đêm làm phiền người khác nhiều phiền phức quá,” mẹ Lê nhíu mày trách móc, quay sang Trần Tự Châu, “Cảm ơn con nhé, chàng trai trẻ.”
Trần Tự Châu mỉm cười nói không có gì, ánh mắt lướt qua Lê Xu, từ tốn nói: “Hàng xóm láng giềng thì giúp đỡ nhau là chuyện đương nhiên ạ.”
Lê Xu: “…”
Mẹ Lê gật đầu nói phải, bỗng dưng ánh mắt bà lướt qua gói đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622944/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.