56
Đầu óc Lê Xu như bị thiêu đốt khi giải ra đáp án của bài toán, máu toàn thân đổ về, cứ như dung nham sôi trào, hơi nóng bốc lên từ lòng bàn chân đến tận đỉnh đầu. Cô như nghe thấy tiếng ấm nước sôi sùng sục trên đỉnh đầu.
Đừng sống nữa, chết quách đi, ngay giây phút này đây!
Lê Xu tự lừa mình dối người mà nhắm mắt lại nhưng cô quên mất hung khí gây án vẫn còn lưu lại hiện trường.
Trần Tự Châu nhìn cô giả vờ nhắm mắt, thấy buồn cười, lại lên tiếng nhắc nhở: “Có cần tôi cởi nút thắt để thả tay cô ra không?”
Anh nhướn mày, khóe mắt hiện lên ý cười nhàn nhạt, nửa đùa nửa thật trêu cô: “Không ngờ cô lại là người như vậy đấy.”
Lê Xu vừa nghe thấy thế, lập tức trợn mắt: “Tôi thì làm sao cơ?!”
Đối diện với ánh mắt cười như không cười của anh, những ký ức chớp nhoáng ùa về, khí thế của cô lập tức bị dập tắt, cô từ từ rụt tay lại, khẽ hắng giọng: “À thì, tôi không cố ý đâu.”
Cô giúp anh cài lại chiếc cúc áo đã buông lỏng, giọng lí nhí hơn: “Tôi cũng không phải người tùy tiện chiếm tiện nghi người khác đâu.”
“...Anh tin không?”
Trần Tự Châu không trả lời, chỉ nhếch một bên lông mày, thong thả nhìn cô.
Mãi một lúc sau anh mới mở miệng, nhưng lại nói: “Cô thấy mình đang chiếm tiện nghi à?”
Lê Xu cứng họng: “...”
Cái câu hỏi chết tiệt này biết trả lời sao đây!
“Cũng đúng, s* s**ng sáu cái rồi, đúng là chiếm đủ rồi còn gì.”
"Nào có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622938/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.