55
Một tiếng khóc oa oa chưa kịp cất lời đã vang lên, tiếng khóc lớn đến mức Lê Xu cũng nghe thấy.
Cô tò mò nhìn sang, liền thấy ánh mắt Trần Tự Châu mang theo sự cưng chiều hiếm thấy, giọng anh còn dịu dàng hơn nữa:
“Tiểu công chúa sao thế?”
Động tác định đứng dậy của Lê Xu khựng lại một chút, rồi cô ngồi xuống, cắt dưa hấu thành những miếng nhỏ vừa ăn và để ý đối diện.
Không biết người bên kia nói gì, anh khẽ cười, dùng giọng dỗ dành tương tự cách cô vẫn nói chuyện với em trai mình: “Đừng nghe ba con nói linh tinh, con chính là người chú thích nhất nhất nhất.”
Lê Xu khựng lại, trong đầu bỗng nhiên nhớ lại lúc đầu khi cô còn ngại ngùng, có lần anh nghe điện thoại cũng nói những lời này, khiến cô hoàn toàn tin rằng anh có người trong lòng.
Giờ nghe lại thì thấy không đúng lắm.
Cô chán nản dùng đầu dao gạt hạt dưa hấu, xếp chúng sang một bên để ghép chữ.
Trần Tự Châu ngẩng đầu thấy dáng vẻ mơ màng của cô, nhíu mày: “Sao lại chơi dao rồi.”
Tiểu Lộ Yên bên kia khóc thút thít ngây ngô nói: “Chú hai ơi, con có chơi dao đâu ạ.”
“Chú hai con không nói chuyện với con đâu.” Trần Tự Uyên nói, “Thôi được rồi, chúng ta đừng làm phiền chú ấy nữa nhé?”
Trần Lộ Yên vẫn còn nhớ chuyện ba lừa mình, giận dỗi quay đi, mãi đến khi Tần Âm phải ra mặt dỗ dành.
Cúp điện thoại xong, Trần Lộ Yên mới nhớ ra hỏi mẹ rằng chú hai vừa nói chuyện với ai.
Tần Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622937/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.