33
Cô chẳng có việc gì khác nên dứt khoát rời giường, pha một ly yến mạch lót dạ, rồi mang quần áo tối qua đi giặt và phơi nắng. Xong xuôi, cô gội đầu rồi áng chừng thời gian, thay giày ra cửa.
Cô đi tàu điện ngầm, nhưng cuối tuần đông người quá nên khi đổi chuyến, cô bị đám đông phía sau chen lấn phải đợi thêm một chuyến nữa. Đến quán ăn thì mọi người đã có mặt đông đủ, đang ngồi ở vị trí cạnh cửa sổ tầng một.
Lê Xu bước tới, và chân cô khựng lại khi nhìn thấy gương mặt quen thuộc kia.
Trong lòng Lê Xu dâng lên muôn vàn hối hận, thầm rủa là xui xẻo, lần sau ra ngoài nhất định phải hỏi xem có những ai ở đó, để tránh gặp phải người không muốn thấy.
“Đại mỹ nữ, cậu thất thần làm gì đấy?”
Cô một lần nữa nở nụ cười, tự nhiên đi về phía bên kia, ngồi xuống cạnh Trần Hạo, rồi nghiêm trang nói: “Đâu phải, tại tớ nhìn thấy cậu từ xa đã thấy ngượng ngùng không dám tới gần rồi.”
"Ôi chao!" Trần Hạo khoa trương ôm ngực, “Mấy ngày không gặp mà cậu càng ngày càng khéo ăn nói thế!”
“Toàn là lời thật lòng thôi mà.”
Trần Hạo tức thì cười ha ha như thằng ngốc con nhà địa chủ, khóe mắt nhăn nheo lại, làm cả bàn cũng bật cười theo.
Trần Tự Châu cũng cong môi.
Ánh mắt anh lướt qua Lê Xu đang ngồi đối diện, ngón tay cầm chén trà vô thức gõ nhẹ vào thành chén, trong đầu anh tua chậm lại phản ứng của cô khi vừa nhìn thấy mình.
Tuy gần như không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-tiep-can-mat-thinh/4622915/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.