Động tác của Tô Tâm Đường hoàn toàn không có dấu hiệu báo trước, lối vào co bóp chặt chẽ, ɖâʍ thủy không ngừng chảy ra ngoài. Mặc dù đang làm chuyện xấu nhưng cô vẫn ung dung nhìn thẳng vào gương mặt băng sơn nghìn năm của người đàn ông.
Sau đó liền giống như suy nghĩ nghe được tiếng rêи của anh. Yết hầu gợi cảm lên xuống vài cái, trông thật giống quả trứng bồ câu. Tô Tâm Đường nhịn không được duỗi tay sờ sờ, rất muốn biết cảm giác thế nào.
Cô đã sớm có ý muốn sờ soạng thế nhưng người trước mặt lại không cho cô cơ hội này.
Nếu hầu kết cũng không cho sờ thì cô đành phải tìm đến côn thịt vậy.
Chỗ đó có thể nha.
Ý đồ bị chặt đứt, Đồng Kinh Niên gắt gao nhìn cô, thấp giọng nói: “Cô lại được rồi sao?”
Tô Tâm Đường phản ứng tương đối nhanh, dùng một giây đồng hồ để hiểu câu nói của anh.
Thời điểm bị làm đến mức thăng thiên ở trong phòng nghỉ, hình như cô có nói mấy câu “Không được“.
Tô Tâm Đường chớp chớp mắt: “Tôi vẫn luôn được mà.”
“Phụ nữ không thể nói không được.”
Đồng Kinh Niên: ?
Anh chỉ nghe qua câu đàn ông không thể nói không được.
*Nguyên văn từ “Được” ở đây là 行 (Hán-Việt: hành). 行 thường được dùng trong câu 他不行 (Tā bù xíng) để nói về khả năng tình ɖu͙ƈ của một người đàn ông có vấn đề.
Tô Tâm Đường: “Tôi còn tưởng rằng anh sẽ nói: Người phụ nữ này, cô dám làm tôi tức giận.”
Cô nghĩ đến mấy nhân vật tổng tài bá đạo, liền không nhịn được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-y-me-hoac/730579/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.