Câu trả lời này ít nhiều có phần lảng tránh câu hỏi của cô.
Hàn Cẩm Thư nhìn Ngôn Độ một lát, thu hồi ánh mắt, chỉnh lại chiếc mũ hơi lệch cho Quả Cam.
Ngôn Độ: “Không hỏi nữa à?”.
Hàn Cẩm Thư nhún vai từ bỏ. Dựa vào tác phong làm việc của Ngôn Độ, dựa vào thực lực của vị tư bản này thì có lẽ trước khi kết hôn đã điều ra rõ ràng mọi chuyện liên quan đến cô.
Hàn Cẩm Thư vẫn luôn cảm thấy Ngôn Độ lựa chọn cưới cô không gì khác ngoài hai nguyên nhân. Một là nhà họ Hàn rất trong sạch, ông nội của cô là một thương nhân rất đứng đắn ngay thẳng, bà ngoại của cô là một đại sư thư pháp, có thể nói là dòng dõi thư hương không có bất kỳ tiếng xấu nào. Hai là bản thân cô từ nhỏ đã có học lực ưu tú, gia giáo nghiêm khắc, dáng dấp cũng không tệ lắm.
Mọi người đều biết, thương nhân chân chính sẽ không lãng phí thời gian vào chuyện yêu đương.
Ngôn Độ chính là điển hình của điều đó.
Nếu cưới ai cũng không khác gì nhau vậy thì chọn một người thích hợp mọi phương diện là được.
Hàn Cẩm Thư cũng không định miệt mài theo đuổi đáp án của câu chuyện “Ngôn Độ biết cô thích ăn kẹo nổ vị mận”. Chuyện này vặt vãnh như lông gà vỏ tỏi, chẳng có ý nghĩa.
Chỉnh lại mũ cho Quả Cam xong, Hàn Cẩm Thư đứng dậy khẽ mỉm cười với Ngôn Độ, nói: “Cảm ơn anh đã giúp em chăm sóc cho Quả Cam. Ngôn tổng nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xat/3090777/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.