Tắt đèn, khuôn mặt và đôi mắt của Ngôn Độ chỉ còn lại một mảng đen nhánh.
Chuyện thích hợp làm nhất vào mùa xuân lúc này mới khoan thai đến muộn ở độ đầu thu.
Hàn Cẩm Thư mơ màng, lâng lâng chìm nổi trong lòng anh. Cô không nhìn thấy khuôn mặt của Ngôn Độ nên âm thanh, hơi thở của anh đều phóng đại cực hạn trong không gian tĩnh lặng.
Đôi khi Hàn Cẩm Thư thật sự bái phục Ngôn Độ.
Anh quả thật am hiểu rất sâu sắc một người đàn ông phải làm thế nào để người phụ nữ của mình mê loạn sung sướng.
Giữa lúc mê man, ý thức cũng dần mờ mịt. Điều cuối cùng cô nhớ được là anh khàn giọng bên tai cô, liên tục thì thầm gọi “Tiểu thư tình”.
…
Sáng sớm hôm sau, khi Hàn Cẩm Thư tắt đồng hồ báo thức, mở mắt bừng tỉnh thì Ngôn Độ đã không thấy đâu nữa.
Mặc dù có khuôn mặt kiêu ngạo bất cần, dường như không gì có thể lọt vào mắt nhưng thực tế Ngôn Độ là người rất kỷ luật. Anh có thói quen làm việc và nghỉ ngơi vô cùng khắc nghiệt đến mức có thể coi nó là một chứng bệnh. Bất kể đêm trước giao lưu tình cảm vợ chồng cuồng nhiệt đến đâu, vận động dài bao lâu thì hôm sau anh đều sẽ thức dậy vào khoảng 7 giờ, bắt đầu công việc mỗi ngày.
Hàn Cẩm Thư một mặt tự thấy bản thân mình hổ thẹn không bằng, một mặt cũng vô cùng ghét bỏ. Rõ ràng cô có tập thể hình, có tập yoga, vậy mà lần nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xat/3090773/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.