Ngôn Độ rủ mắt nhìn bức ảnh trong điện thoại, sắc mặt lạnh nhạt.
Ngôn Độ biết thẻ ước nguyện thủ công này của Hàn Cẩm Thư đương nhiên không phải làm riêng cho anh. Ngày Quốc tế Thiếu nhi năm trước, anh đi Paris công tác, Hàn Cẩm Thư và Du Thấm cùng nhau đưa Lương Thừa Thừa đi Disneyland chơi. Khi đó cô đã hóa trang thành ông già Noel và tự tay vẽ một tấm thẻ ước nguyện tặng cho cháu trai.
Hôm đó cô chơi rất vui vẻ, buổi tối còn đăng trạng thái lên Wechat, hình như là chín tấm ảnh.
Ngôn Độ nhớ rất rõ ảnh thẻ ước nguyện này là tấm thứ bảy trong số chín tấm ảnh kia, trong bức ảnh đó còn có bánh và đồ uống.
Năm ngoái vẽ tặng cho cháu trai, vậy mà năm nay còn chụp tặng cho anh. Cháu trai thì được hàng thật, còn anh lại chỉ được một tấm hình.
Đúng là làm cho có lệ.
Mười giây im lặng trôi qua, Ngôn Độ trả lời một ký hiệu:.
Một nơi khác trong thành phố.
Bên phía Hàn Cẩm Thư, khung thoại nhảy ra một dấu “.”, đầu óc cô quay cuồng toàn dấu hỏi chấm… trái tim của bạo quân đúng là như kim đáy biển. Xin hỏi trả lời một dấu chấm câu là ý gì?
Cô nghiêm túc cân nhắc một lúc, quyết định bẩm báo sự thật, vì thế soạn tin nhắn khác trả lời: Em và chị họ đang ở cửa hàng Hermès tại trung tâm thương mại KIKO, vốn dĩ định chọn quà tặng cho anh, kết quả lại gặp Giang Lộ của Á Sĩ. Cô ta và chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xat/3090771/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.