Note: Từ chương này đổi người dịch/edit nên xưng hô có thể thay đổi
Sáng ngày hôm sau, còn chưa tới tám giờ, Hàn Cẩm Thư đã bị đại lão bạo quân gọi dậy.
Ngôn Độ chống người ép sát vào người cô, cúi người dùng tay giữ lấy cằm cô hôn xuống, nụ hôn nhẹ nhàng như hạt sương đọng trên lá sen phớt qua gương mặt trắng nõn của cô.
Trong giấc mơ, Hàn Cẩm Thư vẫn còn đang tám chuyện về tứ đại mỹ nhân cổ đại với Chu Công, sau khi bị cắt ngang lúc đang vui vẻ thưởng thức mỹ nữ, cô cau mày cực kỳ miễn cưỡng mở mắt ra.
Sau đó thì nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú được phóng to của Ngôn Độ.
Đẹp tựa như tranh, lạnh như hàn tùng(1).
Vốn dĩ Hàn Cẩm Thư còn đang tức giận vì bị gọi dậy, nhưng nhìn thấy khuôn mặt này của Ngôn Độ thì lửa giận trong mình cũng tự nhiên biến mất.
Mãi đến lúc này, cô mới hiểu vì sao những blogger trên mạng luôn khuyên các chị em phải tìm một anh chàng đẹp trai làm người yêu.
Bởi vì vẻ đẹp là sức mạnh, đúng là không thể xem nhẹ ngoại hình.
Cùng một sự tức giận khi phải đối mặt với người đàn ông xấu bạn chỉ có thể tức càng thêm tức, nhưng nếu đổi lại người đó có nhan sắc như Ngôn Độ, thì dù bạn có tức giận đến đâu cũng sẽ bị vẻ đẹp trai đó làm cho tan biến hết.
Nể tình anh đẹp trai như vậy nên cô đành tha thứ cho anh vậy.
Hàn Cẩm Thư dụi mắt một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-xat/3090708/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.