Hiên Viên Hạo suốt một đêm phát cuồng, đập bể tất cả đồ vật trong phòng, người hầu ai cũng không dám chạy vào xem hay thu dọn, sợ chủ nhân sẽ trút giận lên đầu mình.
Hiên Viên Hạo ngồi lại chiếc giường duy nhất còn nguyên vẹn trong phòng, bởi vì trên giường là phong thư và tro cốt của ái thê, hắn không dám động vào gây ra một vết xước dù là nhỏ nhất.
Sau một đêm trút hết những hối hận, nuối tiếc và phẫn nộ trong lòng, ruốt cuộc cũng bình tĩnh lại, Hiên Viên Hạo cẩn thận duy xét: nếu như Kỳ Nhi của hắn đã chết không lí nào Mãn Nguyệt Lâu không làm tang gia cho nàng, dựa theo tính tình ngày hôm đó Độc Cô cô nương kia, nàng nhất định rất thương Kỳ Nhi như vậy không thể nào hỏa táng nàng được, Lục Minh cũng không thể tùy tiện xâm nhập vào Mãn Nguyệt Lâu trộm đi tro cốt trước mặt các cao thủ trong lâu.
Sau một hồi suy nghĩ Hiên Viên Hạo kết luận rằng: có người cố tình cho Lục Minh mang đi tro cốt, còn phong thư này hắn cũng không nhất định là thê tử hắn viết, là có người cố ý giở trò, làm cho hắn chết tâm cùng thê tử.
“Người đâu.” Hiên Viên Hạo lớn tiếng gọi.
“Gia có gì phân phó.” Một nha đinh từ ngoài lo sợ chạy vào.
“Kêu Lục Minh đến thư phòng gặp ta, bảo thêm vài người đến dọn phòng.” Hiên Viên Hạo phân phó, hắn bước ra sau bình phong thay y phục khác đi đến thư phòng.
Nha định tuân mệnh chạy đi, không tới nửa canh giờ phòng đã được dọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-xem-ta-thu-phuc-nguoi/1497042/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.