(bài này là độc giác hý)
”Là ai đã đạo diễn vở kịch này, trong vai diễn cô đơn ấy
Luôn tự mình độc thoại, người nghe chỉ thấy quá khứ đau thương
Không biết đâu là hồi kết
Bắt đầu là người kết thúc cũng là người
khiến ta nhập vai quá hoàn hảo
Nếu đã định trước là bi kịch, vì sao lại cho ta một bắt đầu đẹp đẽ?
Diễn xuất tương phùng hòa biệt li
……………………………………
Nếu tất cả chỉ là diễn kịch, mong người hãy xem cho thật kỹ
Tan nát cõi lòng chỉ có mình ta..
“Clap! clap!”
Sau một tràng vỗ tay thật dài, một phụ nữ trung niên mặc váy ngắn tiến về phía tiếng đàn cổ cầm vừa ngừng cất, tiếng nói ôn hòa: “Kỳ Nhi em đàn càng ngày càng hay.”
kỳ Nhi ngước mắt lên nhìn cô Lâm giáo viên dạy đàn cổ cầm mỉm cười nói: “Em là học trò của cô mà không giỏi sao được hì hì.” Nói rồi nó nhào tới chụt một cái lên mà phải cô Lâm.
“Tiểu quỷ mau về nhà đi gần tám giờ rồi đó.” Cô Lâm mỉm cười tiễn nó ra về.
“Ba, mẹ con mới về.” Kỳ Nhi bước vào nhà thưa một tiếng rồi vụt ngay lên phòng, phải onl gấp nha sắp tới giờ Tử Dương post truyện rồi lên lẹ còn giựt tem a.
“cốc cốc” Kỳ Nhi đang hăng sai chát chít với Hàn Nguyệt thì bị tiếng gõ cửa ngắt ngang, Tử Dương và Zổ tỷ hôm nay không onl làm nó bực lắm rồi còn thêm cái vụ này nữa, để xem người nào xấu số đón trái bom nguyện tử của nó đây.
“Chị hai có nghe tin gì chưa?” Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-xem-ta-thu-phuc-nguoi/1497014/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.