Trong chốc lát, một hồi lay động mãnh liệt, giống như lơ lửng trong biển, nàng sợ hãi ôm lấy hắn thét lên.
Lý Lan Ngọc cố gắng nắm lấy máy thời gian, khống chế cục diện hỗn loạn này.
“A! Chúng ta có thể chết không?”
“Sẽ không đâu, anh còn chưa nói ba chữ kia, làm sao có thể chết.”
“Ba chữ nào?”
“Anh yêu em.”
Hắn vừa nói xong, liền cảm giác được máy thời gian giống như rơi tự do, nhanh chóng rơi xuống.
Nghênh Hạ hét lớn, hai tay ôm chặt lấy hắn không buông.
“Nếu như chết, em cũng muốn chết cũng anh, em yêu anh, em yêu anh, em yêu anh…..” Cô điên cuồng nói với hắn.
“Anh biết, anh cũng vậy, thật yêu, thật yêu em!”
Hai người khẩn thiết nhìn nhau, trong lúc này, sự kinh khủng đang diễn ra với họ mà nói chẳng là cái gì hết.
Bởi vì hắn đã lựa chọn, không phải sao?
Hắn có thể ở lại Đường triều làm Vương gia, nhưng mà hắn không chọn điều đó, hắn lựa chọn cùng nàng trở lại hiện đại, điều này chứng minh là hắn yêu nàng.
Quan Nghênh Hạ cảm động nhào tới, chủ động hôn hắn một nụ hôn nhiệt tình như lửa.
Khi bọn hắn lưu luyến không rời, phát hiện thanh âm rơi xuống cũng đã ngưng, bọn họ đã trở lại nhà họ Quan, bày biện bốn phía cho Quan Nghênh Hạ biết bây giờ bọn họ đã ở phòng thí nghiệm của ba.
“Chúng ta…….” Nàng lẩm bẩm.
“Trở lại.” Hắn cũng nhận ra.
Hai người giống như từ cõi chết trở về,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-gia-moi-dam-lon-tieng/1889510/chuong-10-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.