Nghênh Hạ không thể nhúc nhích, trên mặt một vùng nóng rát.
Chán ghét! tên thối này rốt cuộc đang nói cái gì? Ở trước mặt mọi người còn nói lời ghê tởm buồn nôn như vậy.
Nghênh Hạ nhìn thấy trong đám người chung quanh có ánh mắt hâm mộ thì lại cảm thấy có một loại cảm giác rất thỏa mãn.
Thì ra ở cổ đại nam nhân của nàng rất oai phong, nàng đang hưởng thụ hạnh phúc được bảo vệ.
"Đáng đánh, không ngờ lại dám đánh bổn cô nương, Tam vương gia, dùng sức một chút."
Mọi người nghe được lời nói của Quan Nghênh Hạ, tất cả đều đem tầm mắt dừng ở trên người mỹ nam tử trẻ tuổi đang thực thi công lý kia, kinh ngạc đến nỗi cằm muốn rớt xuống.
Bọn họ sao lại kinh ngạc như vậy? Nghênh Hạ khó hiểu.
"Không nghĩ tới Tam vương gia luôn luôn bá đạo ngang ngược cư nhiên cũng sẽ gặp chuyện bất bình."
"Đúng vậy, đúng vậy! Lúc trước thời điểm hắn làm xằng làm bậy, ai dám lên tiếng?"
"Nếu hắn có thể như hôm nay giúp kẻ yếu như vậy, coi như là dân ta có phúc."
Vụng trộm nghe được quần chúng xì xào bàn tán, trên trán Nghênh Hạ không khỏi hiện ba vạch đen.
Thì ra trong cảm nhận của người dân Tam vương gia này cũng là một trong những tai họa, nàng sớm nên nghĩ đến.
Lão nhân vừa nghe thấy người đánh hắn là Tam vương gia, sợ tới mức ngất đi, xụi lơ trên mặt đất giống như con heo đực đợi làm thịt vậy.
Lúc này, Bộ đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vuong-gia-moi-dam-lon-tieng/1889501/chuong-7-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.